








Ô, chợt bỗng tóc em dài hơn phố
Xõa mái chiều phủ kín ngọn phù dung
Hồng nhan nữa, thoắt hiện lên trong gió
Để mơ ta thổi mãi giấc điệp trùng
Ô, chợt bỗng tóc em dài hơn phố
Xõa mái chiều phủ kín ngọn phù dung
Hồng nhan nữa, thoắt hiện lên trong gió
Để mơ ta thổi mãi giấc điệp trùng
Ô, chợt bỗng tóc em dài hơn phố
Xõa mái chiều phủ kín ngọn phù dung
Hồng nhan nữa, thoắt hiện lên trong gió
Để mơ ta thổi mãi giấc điệp trùng
Ô, chợt bỗng tóc em dài hơn phố
Xõa mái chiều phủ kín ngọn phù dung
Hồng nhan nữa, thoắt hiện lên trong gió
Để mơ ta thổi mãi giấc điệp trùng
Ô, chợt bỗng tóc em dài hơn phố
Xõa mái chiều phủ kín ngọn phù dung
Hồng nhan nữa, thoắt hiện lên trong gió
Để mơ ta thổi mãi giấc điệp trùng
Ô, chợt bỗng tóc em dài hơn phố
Xõa mái chiều phủ kín ngọn phù dung
Hồng nhan nữa, thoắt hiện lên trong gió
Để mơ ta thổi mãi giấc điệp trùng
Phần con để lại, phần chồng giấu đi
Trên đời, bạo nhất Hà My
Đông Tây Kim Cổ cho đi về trời....
Em xưa giấc ngủ thềm hoa hững hờ.
Trăng tà chếch bóng hiên thơ,
Bên hoa dưới nguyệt mộng hồ ly xưa.
Nguyệt nương thất thổ bao lần
Bao giờ cáo mới dần dần thành tinh?
Đường trần dù chậm dù nhanh
Nàng Trăng vẫn sáng long lanh Tây hồ
Cất lên hai khúc tình thơ
Nhiên Sơ thưở ấy bây giờ là đây