Bất ngờ...Hôm trước thật vui vì có
Blogger Diệu Thu ghé thăm mình. Nàng tới, mang theo ăm ắp bầu nhiệt
huyết tình yêu thương của con người. Một cô gái mảnh dẻ nhưng tình yêu
thật to lớn ....khi đọc truyện ngắn đoạt giải của DT viết về mối
tình của chính bạn ấy, mình đã khóc..
Mình chuần bị rời HN mấy hôm

đang ở Cừa Lò, nàng Vinh gọi điện, bảo rằng vừa bay 19 tiếng bên Mỹ về và đang ở sân bay TP Vinh lấy hành lý.
Cả 2 quá ngạc nhiên khi không hẹn mà cùng ở vùng này . Nàng cùng người lái xe tới KS đón mình đến Bãi Lữ.
Bãi lữ thơ mộng.... HTV nói đúng , hình như nơi đây chỉ dành cho những người yêu nhau ....
Biển đêm, bờ cát, và viền núi vây quanh...Tiếng rì rào ngàn năm sóng vỗ....cảm giác nghiêng....chao...có ánh mắt huyền diệu của một vũ trụ nhỏ.
với câu thơ: chỉ có thuyền mới hiểu, biển mênh mông nhường nào....







Những con chim xa xứ, duyện kỳ ngộ bay về đậu nơi đây....thật tình cờ và bất ngờ,,,




Bên bờ biển có trình diễn ca nhạc.

Cả 2 nàng cùng nửa vòng quả đất về đây uống nước dừa ....mình vừa bị nhổ 2 cái răng khôn một lúc, mồm sưng vù,,,mọi người bảo, bây giờ mới biết khôn à . Mình bảo, đã ngu đâu mà khôn....hì....

bên bờ biển, nàng Vinh hát bài Xa Khơi, hay lạ lùng...làm mấy khách du lịch đi qua ngẩn ngơ đứng xem....
D

Ngày mai nắng, ngày mai vắng, xòe váy trắng hứng những vạt trăng rơi ....Vinh đang hát Khúc du ca của Dế thơ HMy do ns NTTạo người cũng sinh ra tại vùng đất này phổ nhạc....
Hát, nói chuyện....Rồi chia tay----
Sáng hôm sau mình bay ra Hà Nội.
Chả nghỉ ngơi gì, về nhà mời mẹ cùng đi phủ Tây Hồ .
Hồ Tây muôn thưở mộng mị như huyền thoại....chưa xa đã nhớ...


Phủ Ngài nương nét phiêu diêu
Mượn nhang khói mỏng chỉ thêu cẩm hồng
Giá gương soi cuộc lên đồng.
Rước ngàn năm trước gọi tòng phu sau ...
câu thơ của mình đã đăng trong tập Nhiên Sơ đấy....he he

Phủ Tây Hồ.... chiều không thể vàng hơn thế....không thể lộng lẫy liêu trai hơn thế...không thể hạnh phúc hơn thế....vì được cùng một người phụ nữ dịu dàng, xinh đẹp, đoan trang người hà thành, người mà ngày xưa cũng đã từng làm nghiêng nghiêng chao chao thành cổ...đó là Mẹ của mình. Xin tạ ơn trời, tạ ơn Người.
Hà Nôi 30.04.2012 DHMy
Mình chuần bị rời HN mấy hôm

đang ở Cừa Lò, nàng Vinh gọi điện, bảo rằng vừa bay 19 tiếng bên Mỹ về và đang ở sân bay TP Vinh lấy hành lý.
Cả 2 quá ngạc nhiên khi không hẹn mà cùng ở vùng này . Nàng cùng người lái xe tới KS đón mình đến Bãi Lữ.
Bãi lữ thơ mộng.... HTV nói đúng , hình như nơi đây chỉ dành cho những người yêu nhau ....
Biển đêm, bờ cát, và viền núi vây quanh...Tiếng rì rào ngàn năm sóng vỗ....cảm giác nghiêng....chao...có ánh mắt huyền diệu của một vũ trụ nhỏ.
với câu thơ: chỉ có thuyền mới hiểu, biển mênh mông nhường nào....







Những con chim xa xứ, duyện kỳ ngộ bay về đậu nơi đây....thật tình cờ và bất ngờ,,,




Bên bờ biển có trình diễn ca nhạc.

Cả 2 nàng cùng nửa vòng quả đất về đây uống nước dừa ....mình vừa bị nhổ 2 cái răng khôn một lúc, mồm sưng vù,,,mọi người bảo, bây giờ mới biết khôn à . Mình bảo, đã ngu đâu mà khôn....hì....

bên bờ biển, nàng Vinh hát bài Xa Khơi, hay lạ lùng...làm mấy khách du lịch đi qua ngẩn ngơ đứng xem....
D


Ngày mai nắng, ngày mai vắng, xòe váy trắng hứng những vạt trăng rơi ....Vinh đang hát Khúc du ca của Dế thơ HMy do ns NTTạo người cũng sinh ra tại vùng đất này phổ nhạc....
Hát, nói chuyện....Rồi chia tay----
Sáng hôm sau mình bay ra Hà Nội.
Chả nghỉ ngơi gì, về nhà mời mẹ cùng đi phủ Tây Hồ .
Hồ Tây muôn thưở mộng mị như huyền thoại....chưa xa đã nhớ...


Phủ Ngài nương nét phiêu diêu
Mượn nhang khói mỏng chỉ thêu cẩm hồng
Giá gương soi cuộc lên đồng.
Rước ngàn năm trước gọi tòng phu sau ...
câu thơ của mình đã đăng trong tập Nhiên Sơ đấy....he he



Phủ Tây Hồ.... chiều không thể vàng hơn thế....không thể lộng lẫy liêu trai hơn thế...không thể hạnh phúc hơn thế....vì được cùng một người phụ nữ dịu dàng, xinh đẹp, đoan trang người hà thành, người mà ngày xưa cũng đã từng làm nghiêng nghiêng chao chao thành cổ...đó là Mẹ của mình. Xin tạ ơn trời, tạ ơn Người.
Hà Nôi 30.04.2012 DHMy
Đa cảm, vậy ta!
Lâu lâu vào đây, lại tha hồ ngắm ảnh mới của DHM, thích thật đấy!
Cảm ơn chủ nhà nhé!
Chiều buông buông xuống dáng nàng vươn lên...
Người mẹ này thật hạnh phúc khi nghe những lời này cậu nhở
Thật đẹp lời bạn viết nhưng chắc còn đẹp hơn nữa nếu được viết:
- Chiều sẽ vàng hơn thế, lộng lẫy hơn thế, hạnh phúc hơn thế ... vì được cùng hai người- mẹ mình và người mình yêu tha thiết (!)
Hê hê...
Lại bất ngờ gặp bạn, Hà My thật hạnh phúc!
Huyền ảo và thơ mộng quá
Cửa Lò là ở tỉnh nhà tui đó.
Bạn tớ vừa bay ra HN, anh chàng này bữa trước mình ngồi ở cafe 42 cứ muốn nói chuyện đt với nàng thơ. Giờ chàng ấy cũng HN, có dịp cho chàng được diện kiến nàng thơ một lần cho thoả ước ao?
Làm bạn với hai nàng đâm ra hãnh diện quá cơ!
Chúc bạn ngày mới, tuần mới, tháng mới vui vẻ, hạnh phúc nhé !
------
để hôm nào anh kể về mối tình của anh cho em khóc và lấy cảm hứng làm thơ tình em nhé